Thời niên thiếu Henry thi đấu cho một số đội bóng nghiệp dư Les Ulis, Pallaiseau, Viry Chatillon.
Năm 15 tuổi anh được tuyển vào học viện bóng đá danh tiếng Claire Fontaine cùng lứa với những Trezeguet,Gallas...
Anh bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp từ năm 1995 cho
Monaco, tại đây anh đã phần nào thể hiện được khả năng của mình bằng 20 bàn thắng trong 110 lần được ra sân (tỉ lệ
5.5 trận/bàn), cùng với CLB đoạt được 1 chức
Vô địch quốc gia và 1
Cúp quốc gia Pháp. Thông tin lượm lặt : Trước năm 1998 anh cũng đã thi đấu tại 1 câu lạc bộ của Châu Á (???)
Năm
1998 anh chuyển sang câu lạc bộ
Juventus sau khi toả sáng bằng 3 bàn thắng ở
World Cup (2 trong trận gặp Ả Rập Saudi và 1 trong trận gặp Nam Phi). Nhưng tại đây anh đã không thích nghi được với lối chơi của Juve và chỉ ghi được 3 bàn qua 16 trận (tỉ lệ
5.3 trận/bàn). Thông tin lượm lặt : Anh đã từng được thi đấu ở Junventus với vị trí thủ môn do khuyết vị trí trong 1 trận đấu ko phải ở Seri A
Ngay sau khi kết thúc mùa giải anh đã bị đẩy sang
Arsenal với giá chuyển nhượng là 11,9 triệu USD. Chỉ đạo của huấn luyện viên
Arsene Wenger là, tất cả các cầu thủ Arsenal, nhất là các tiền vệ Pháp (Vierra, Petit, Pirès, Grimandi, Wiltord...) và các cầu thủ Hà Lan lúc đó (Berkamp, Overmars) phải tạo mọi điều kiện đưa bóng cho Henry tập sút, cũng như mọi quả đá phạt đền (Penalty) cũng giao cho cậu ta.
Kết quả là Henry đã được tạo nhiều cơ hội tung sút (khoảng 300 quả) và đã có được 26 bàn trên mọi mặt trận (khoảng 38 trận giải Anh và 26 trận tranh cúp) ngay trong mùa bóng đầu tiên. Qua hơn 8 năm gắn bó với
The Gunners , đặc biệt là chuyên nhận sút phạt đền, anh đã dần tiến bộ để thoát khỏi hình ảnh "chân gỗ" và đã ghi dấu ấn tại đây với khoảng 200 bàn, phá vỡ kỉ lục của
Ian Wright để trở thành chân sút ghi được nhiều bàn thắng nhất cho đến giờ cho Arsenal (tỉ lệ
2.1 trận/bàn).
ArsenalKhông thi đấu tốt ở
Ý, Henry chuyển từ
Juventus trong tháng Tám 1999 tới
Arsenal với giá chuyển nhượng £10.5 triệu bảng Anh, một lần nưa thi đấu dưới sự chỉ đạo của huấn luyện viên
Arsène Wenger.
[3] Với vị trí là cầu thủ thay thế cho
Nicolas Anelka, Henry được Wenger xếp ngay vào vị trí tiền đạo, một quyết định mà sau này đã giúp Henry tiến bộ nhiều và khá thành công trong một quãng thời gian. Trong thời gian đầu, nhiều người đã nhận thấy Henry chỉ biết chạy và chạy, còn kỹ năng xử lý bóng và quan sát đồng đội khá kém . Tuy vậy Wenger đã rất khôn ngoan khi tạo mọi điều kiện cho Henry tiến bộ, mặc dù Henry không thể ghi nổi bàn thắng trong suốt mười trận đấu đầu tiên của mùa giải
[2] .
Nhưng không lâu sau đó, với sự hỗ trợ cật lực của Huấn luyện viên, các cầu thủ Pháp khác ở Arsenal, và nhất là 2 cầu thủ Hà Lan cực giỏi và giàu tinh thần đồng đội là Berkamp và Overmars, anh đã được thi đấu hơn 60 trận và kết thúc mùa giải đàu tiên tại Arsenal với 26 bàn thắng
[4]Mùa hè sau đó, Henry đứng trong hàng ngũ đội tuyển Pháp tham dự Euro 2000. Anh ghi được ba bàn thắng, trong đó có bàn quan trọng gỡ hòa trong trận đấu vói
Bồ Đào Nha trong trận bán kết. Henry là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất, ngang với 1 cầu thủ khác trong đội, cho Pháp trong Euro 2000.
[5] Pháp sau đó đã thắng hiệp phụ nhờ bàn thắng
penalty của
Zinedine Zidane. Pháp tiến vào trận chung kết và thắng Ý sau hiệp phụ, và Henry nhận huy chương quốc tế quan trọng thứ hai trong sự nghiệp của mình- huy chương vàng Euro.
[6]Mùa giải thứ hai ỏ Arsenal là mùa giải thành công lớn nhất đối với Henry khi anh trở thành cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất cho câu lạc bộ, với sự hỗ trợ tận tình của cả đội như đã nói ở trên. Trong mùa giải 2001-2002 này, Henry thi đấu 64 trận, ghi được 32 bàn thắng tính trên tất cả các giải đấu, anh đưa Arsenal
double and his first silverware with the club.
[3] Mặc dù vậy, FIFA World Cup năm 2002 đã chứng kiến viẹc Đội tuyển quốc gia Pháp cùng Henry -với tư cách là nhà đương kim vô địch, bị loại sớm đầy bất ngờ sau vòng bảng không ghi được bàn thắng nào, bởi ở đội tuyển không phải mọi cầu thủ đều theo chỉ đạo của Wenger như ở Arsenal.
[7] Sau khi Pháp thua trận đáu vòng bảng đầu tiên, Henry phải nhận thẻ đỏ cho một pha bóng gây trượt trong trận đáu gặp
Uruguay. Pháp hòa 0-0 và Henry không được thi đáu trận cuối cùng do thẻ phạt, Pháp thua
Đan Mạch 0-0.
Mặc dù sự nghiệp thi đấu quốc tế tạo nhiều thất vọng (
hiệu suất khoảng 6 trận/bàn với vị trí tiền đạo), trong mùa giải 2002-2003 Henry thi đáu rất hiệu quả, vói 42 bàn thắng tính trên tất cả các giải đấu (kể cả đội tuyển quốc gia, cúp quốc gia, cúp C1,... ) , ngoài ra anh còn có công đóng góp cho Arsenal 23 bàn thắng ở giải Ngoại hạng Anh. Mùa đó, Arsenal rất mạnh và Henry cũng đang trên đà cải thiện, đã đưa đến cho Arsenal một chiếc Cúp Vô đich FA.
[8] Mùa hè năm sau đó, anh quay trở lại trong hàng ngũ đội tuyển Pháp tham dự Confederations Cup 2003, một đội hình không có
Zidane và
Patrick Vieira và đã giúp đội tuyển dành chiến thắng. Đây có lẽ là thời kỳ phong độ cao nhất của Henry, sau khi đã được Wenger giúp mài dũa rất nhiều ở Arsenal. Trong trận chung kết, Henry ghi bàn thắng vàng trong hiệp phụ, gíup đội chủ nhà vượt qua Cameroon với tỉ số 1-0. Với bốn bàn thắng, anh là cầu thủ ghi bàn nhiều nhất giải đấu này.
Tuy vậy kể từ thời điểm này trở đi, các cầu thủ Hà Lan đã rời khỏi Arsenal, các tiền vệ Pháp cũng rời khỏi đội hoặc chấn thương, trong khi các cầu thủ mới khác như Kanu, Fàbregas, Silva, Reyes, Persi... thì không ủng hộ lối chơi cá nhân và hiệu suất tung sút của Henry. Và kết quả tất yếu là anh càng ngày càng giảm số bàn thắng ghi được, mặc dù Arsenal vẫn tham dự giải Anh đến 38 trận Ngoại hạng và 2 giải Cúp trong nước, cũng như 1 vài giải cúp quốc tế khác.
Đến cuối 2006 thì Henry thi đấu ở Arsenal cũng chẳng khác gì với lúc anh thi đấu ở tuyển quốc gia. Wenger rất cố gắng động viên, chỉ đạo chiến lược cho Henry và Arsenal nhưng cuối cùng ông cũng chấp nhận rằng thực lực của Henry đã đến giới hạn, trong khi sự hỗ trợ của đồng đội đã không thể nào bằng được như thời hàng công Arsenal toàn cầu thủ Pháp và Hà Lan. Hè năm 2007 Henry đã chia tay Arsenal để đến với Barcelona.
(Nguồn Wikipedia Vn)