Trái bắp nướng lặng lẽ quay, đôi ta cứ lặng lẽ ăn. Ăn không phải vì ngon mà vì ta quá thèm. Anh ăn không? Anh không ăn. Em ăn không? Ngu sao không . lời nói đó khiến cho anh buồn quay quắt hồi hôm. Một vòng trái bắp, em ngồi ăn, anh ngồi coi, bên cạnh em ngỡ như được chia, không dám đòi, không dám gọi tên, dường như túi anh không mang theo tiền. Một vòng trái bắp, em ngồi ăn, anh chờ em, bên cạnh nhau thấy quê gì đâu, không dám nhìn em, nước miếng trôi từ khóe môi trôi vào tim... !!!
ĐÂY THÔN LẠM PHÁT. Sao em không về xem bão giá. Từ mấy ngày qua chới với luôn. Tiền lương vừa lãnh cầm đi chợ. Bão giá quây quanh mặt xanh dờn. Giá theo lối giá lương đường lương. Đời sống hôm nay thật thảm thương. Tiền lương tiền thưởng như chiếc lá. Có trụ qua mùa bão giá không? Mơ đến ngày nao đến ngày nao. Lương mình được lãnh tăng thật cao. Điện nước xăng dầu-ồ chuyện nhỏ. Cuối tháng lãnh lương, thở cái phào. (thơ: Hàn Mặc Cảm)
Cả thế giới đều phải kiêng nể người Mỹ vì người Mỹ đã nói là làm. Nhưng người Mỹ lại sợ người Nhật vì người Nhật làm trước nói sau. Người Nhật lại sợ Trung Quốc vì Trung Quốc ko nói mà làm. Người Trung Quốc lại sợ ai??? Xin thưa Trung Quốc sợ nhất Việt Nam vì Việt Nam nói 1 đằng làm 1 nẻo... hôm qua bảo thứ trưởng bộ công thương nói không tăng giá xăng hôm nay đùng một cái tăng 31% ...