_Không thể tin được !
Chưa bao giờ Fiona thấy Alex có những phản ứng như vậy.
"Người đối mặt với thủ thành Dudek là đội trưởng Joe Cole"
" Tỉ số đã được mở cho đội khách Westham. Một bàn thắng bất ngờ từ vạch 11 mét ! "
Cả hai cô gái đều thẫn thờ trước hình ảnh mành lưới của Liverpool rung lên sau pha đá phạt rất gọn của Joe Cole.
" Bàn thắng bất ngờ gì chứ... Chẳng qua là được hưởng một quả phạt từ trên trời rơi xuống "_Fiona lẩm bẩm bực bội.
Bị dội một gáo nước lạnh khi hiệp một chỉ còn hơn mười phút, Liverpool tràn lên tấn công. Ngay sau đó họ có được một quả phạt góc.
" Đây là quả phạt góc thứ 3 cho Liverpool. Người sút phạt là đội trưởng Steven Gerrard ".
" Dứt điểm !”
" Không vào ! "
_Á !_Alex cắn trúng ngón tay mình khi đang ăn bánh kẹp.
“ Kewell đã ngay lập tức có mặt trong tình huống đá phạt vừa rồi và dứt điểm rất nhanh từ ngoài vòng cấm. Bóng đã đập cột dọc. Đó là câu trả lời từ phía Liverpool”.
_Cậu ổn chứ ?_Fiona quay sang hỏi Alex lúc đó đang nhăn nhó với ngón tay đau.
_Không sao !
Hiệp một kết thúc mà không có thêm bàn thắng nào được ghi. Liverpool đã chơi ép sân nhưng vẫn chưa thể xuyên thủng hàng phòng ngự của Wesham. Tỉ số 1-0 tạm thời nghiêng về Westham.
Tranh thủ thời gian nghỉ giữa hiệp của 2 đội, Fiona liền xoay người sang phía Alex và hỏi :
_Cậu đã có quyết định gì về Gerrard chưa ?
_Thực ra thì.....Alex ngập ngừng_Mình cũng không rõ lắm. Có lẽ mình sẽ cho Gerrard thêm một cơ hội.
_Thật chứ ?_Mắt Fiona sáng lên_Cô nắm lấy tay Alex và reo lên_Cậu đã có quyết định đúng đắn đấy.
15 phút nghỉ giải lao đã hết. Chắc hẳn huấn luyện viên cả hai đội đã có những điều chỉnh cần thiết về sách lược của họ cho các cậu thủ của mình. Alex đã yên vị một bên ghế salon, còn Fiona thì duỗi dài chân, đầu dựa lên thành ghế, mặt đắp đầy dưa chuột.
_Hi vọng hiệp 2 Liverpool sẽ chơi tốt hơn.
_Ừ. Alex khẽ gật đầu.
" Gerrard lại có bóng "
" Chuyền vào trong..."
" Không phải ! Đó là một pha lốp bóng "
_Vàooo !!!Tiếng reo của Alex làm Fiona bật dậy. Mấy miếng dưa chuột rơi khỏi mặt cô.
" Tỉ số đã được san hòa cho Liverpool ngay từ phút thứ 2 của hiệp 2".
Thủ môn Green đã không thể ngờ rằng Gerrard quyết định tung ra cú sút vào tình huống đó. Bóng vượt qua hàng hậu vệ và thoát khỏi tầm kiểm soát của thủ môn Green rồi lượn vào góc cao cầu môn, vẽ nên một đường cầu vồng tuyệt đẹp.
_Có thế chứ_Fiona nắm chặt tay đầy thích thú.
Nhờ bàn thắng của Gerrard, Liverpool dần có những bước phối hợp nhuần nhuyễn và chính xác.Họ chơi khởi sắc hơn và liên tục có những pha uy hiếp khung thành thủ môn Green. Ngoài việc Kewell, Fowler vẫn vô duyên trước khung thành đội khách thì cũng phải kể đến một ngày làm việc không hề tồi của thủ thành Green. Nhưng chuyện gì đến cũng phải đến. Vào phút thứ 75, trong một pha tham gia tấn công của Riise, anh đã dễ dàng hạ gục thủ môn Westham sau pha căng ngang như đặt của Gerrard.Tỉ số là 2-1 cho Liverpool.
Có vẻ Westham không muốn trắng tay rời khỏi sân Anfiel.Carton Cole được thay vào sân.Họ dồn lên tìm kiếm bàn gỡ hoà. Liverpool đã chủ động chơi phòng ngự chặt chẽ.
" Pha phản công cho Liverpool "
" Cánh trái là Harry Kewell...Qua người rất khéo ! "
" Một pha chọc khe thông minh của Kewell "
" Fowler ! ...Băng lên rất nhanh "
_Ơ kìa...Sao dừng lại ? Sao không dứt điểm đi ?_Alex tỏ vẻ ngạc nhiên khi chỉ còn đối mặt với thủ môn, Fowler lại đột ngột nhả bóng.
_Trọng tài căng cờ việt vị rồi, ngốc ạ !
_Hả ? Gì cơ ? Việt vị là gì thế ?_Vẻ mặt ngạc nhiên của Alex làm Fiona bật cười " Là thế này..."
Phút thứ 90. Tỉ số vẫn là 2-1.
_Liverpool thắng chắc rồi !_Alex nhận định.
" Thời gian đá bù giờ là 2 phút. Những nỗ lực cuối cùng dành cho Westham "
Còn 1 phút...
_Sao lâu hết giờ thế_Alex lo lắng và sốt ruột.
" Vẫn là các cầu thủ Westham ".
"Carton Cole" .
" Dứt điểm nhanh ! "
_Vào...Vào rồi ư ?_ Fiona trố mắt nhìn mành lưới của Liverpool rung lên.
Đúng lúc này trọng tài nổi còi kết thúc trận đấu giữa Liverpool và Westham.
_Là...là rung đằng sau lưới !_Alex vừa kịp định hình lại và thốt lên.
" Một chiến thắng sít sao cho đoàn quân đỏ ".
Hai cô gái sung sướng đứng dậy và xiết hai bàn tay vào nhau.
_Họ đã chiến thắng !
Tiếng bình luận viên Micheal Mathew của kênh ESPN vẫn vang lên " Một trận đấu đầy cố gắng của Westham...Và một trận thi đấu tuyệt vời của đội trưởng Steven Gerrard..... "
Gerrard thả người xuống chiếc ghế salon bọc nhung, mệt mỏi nhưng khoan khoái. Anh từ chối bữa tiệc ở khách sạn cùng bạn bè để trở về nhà. Mặc dù anh biết chẳng có ai đợi mình ở nhà cả. Cha mẹ anh sống ở Huyton, trong một căn nhà được xây theo kiến trúc cổ điển. Đó là một nơi yên tĩnh và đẹp đẽ.Gerrard bật máy ghi âm. Có gần 30 tin nhắn.
“ Steven, Joseph đây, chiều mai làm vài chầu chứ, vợ tôi vừa đi du lịch...”
“Gerrard, tôi là Katherine Brown đây...Nhờ cậu trông nom ông chồng đổ đốn của tôi trong lúc tôi đi vắng nhé, tôi sẽ đi du lịch Malaisia cùng vài người bạn, khoảng một tuần thôi...”
Gerrard vừa lắc đầu vừa bật cười vì cặp vợ chồng nhà Brown.
“ Xin chào anh Steven, tôi là Mc Mellamy_người đại diện của công ty quảng cáo đồ thể thao...”
.........
Tin nhắn cuối cùng là của Fiona. Có lẽ đây là tin nhắn Gerrard mong đợi hơn cả.
“ Fiona đây...Có tin vui cho cậu này. Xem ra tình hình giữa cậu và Alex có thể sẽ có tiến triển đấy, cố lên nhé. Còn bây giờ thì chúc ngủ ngon... À, còn nữa, Alex có nói là...Thôi đi Fiona, cậu làm gì vậy...Alex nói là...Fiona...Chúc mừng chiến thắng của Liver...pool...!”
Đây có thể xem là giây phút ngọt ngào không nhỉ. Gerrard ngả người xuống ghế, gối đầu lên tay, không muốn ngủ vì lẽ sợ rằng sớm mai tỉnh giấc anh sẽ ngỡ mình vừa mơ một giấc mơ đẹp.